Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Truyện người lớn cô y tá lồn to

Truyện người lớn cô y tá lồn to, Liên là cô gái xinh đẹp nghiện tình dục có nhiều người theo đuổi, nhưng cô lại nghiện bác sĩ Cường nhất, sau nhiều lần dụ dỗ tìm cách khiêu gợi thì cô cũng đã chơi nhau ngay tại phòng làm việc.

Cô Y Tá Liên gõ cửa trước khi bước vào phòng Bác Sĩ Cưòng. Cô đóng cửa lại và đứng dựa lưng vào cánh cửa. Bác Sĩ Cường ngồi sau bàn giấy, đang đọc hồ sơ bệnh lý của một bệnh nhân sắp đến theo hẹn. Bác sĩ Cường mặc chiếc áo khoác trắng ra ngoài chiếc sơ mi mầu xanh có thắt cà vạt đen. Ông vào khoảng trên 30 tuổi với thân hình cao lớn, khoẻ mạnh, khuôn mặt sáng sủa, thông minh. Cô Y Tá Liên cũng như nhiều cô gái khác ngưỡng mộ, quý mến ổng. Bác Sĩ Cường mỉm cười nhìn Liên hỏi :
” Em có cần anh giúp gì không ? ” Liên nũng nịu trả lời :
” Chắc chắn có chuyện nhờ anh rồi, nhưng phải chờ đến chiều nay ”

Liên là cô Y Tá có khuôn mặt duyên dáng, qúy phái, thân hình mảnh mai, ngực nở, eo thon nhỏ, đôi chân dài. Đã có nhiều nam bệnh nhân say mê sắc đẹp của cô nên thường lui tới thăm Bác Sĩ trong khi bệnh tình của họ không có gì quan trọng. Họ chỉ truyện người lớn đến để ngắm nhìn cô cho đỡ cơn nghiền, rồi về nhà nghĩ đến nhan sắc của cô mà thủ dâm.

Bác Sĩ Cưòng nháy mắt trả lời : ” Anh sẽ làm bất cứ điều gì em muốn. Anh không thể phản đối bất cứ việc gì người đẹp thích ”

Bác Sĩ Cường và Y Tá Liên đã làm việc chung với nhau từ nhiều năm. Họ đã yêu nhau nhưng cả hai đều đã có vợ, có chồng nên họ không dám đi sóng đôi với nhau ngoài phòng mạch. Đã nhiều lần họ làm tình ngay tại phòng mạch, sau khi bệnh nhân cuối cùng đã ra về. Đôi khi Liên đứng dựa lưng vào tưòng cho Cưòng đụ đứng. Có khi Liên tụt quần xuống đầu gối, khom lưng, chống tay lên cạnh bàn cho Cường đụ kiểu chó. Khi vắng khách, Liên trần truồng nằm lên giường khám cho Cường thoả mãn con mắt và bàn tay trước khi lưõi và cặc thọc sâu vào lồn nàng. Nhiều lần họ ôm nhau, lăn lộn trên sàn phòng đợi. Phòng mạch của Bác sĩ Cường từ phòng khám bệnh, ra phòng đợi, vào phòng vệ sinh, không nơi nào không có dính nưóc lồn của Liên và tinh khí của Cường.

Liên thong thả bước tới cạnh Cường. Nàng đưa tay nâng cằm chàng ngửa mặt lên, cúi xuống hôn chàng rồi nói : ” Buổi hẹn cuối cùng của anh hôm nay là 4 giờ, anh khám lâu lắm là đến 4 giờ 30 thì không còn ai nữa. Như vậy chúng mình còn hơn một tiếng đồng hồ rảnh rỗi bên nhau. Em nghĩ, anh có đủ thì giờ làm em ra tới hai lần. ” Nàng lại cúi xuống hôn lên môi chàng và thọc lưỡi vào miệng chàng. Cường đứng dậy ôm nàng, nhưng nàng đẩy ra nói :

” Hãy để dành đến sau khi hết khách, bây giờ đến lượt bệnh nhân đang chờ anh ” Liên vừa nói vừa đặt hồ sơ của bệnh nhân lên bàn

Liên bước nhẹ ra phía cửa, đôi mông núng nính, đong đưa trong bộ đồng phục. Cường nhìn nàng đi ra, nhớ tới lúc Liên nằm trần truồng trên sàn phòng đợi, mắt lim dim chờ đợi chàng leo lên bụng và đút cặc vào lồn. Kỷ niệm đó làm cặc chàng bắt đầu cương cứng. Liên vịn tay vào nắm cửa, quay lại nói :

” Bây giờ đến lượt khám của cô Hồng, em cho cô ấy vào nhé ! ” Nàng nhìn chàng một hồi lâu, pha trộn lòng yêu thương và chút buồn rầu, rồi mở cửa đi ra.

Bác Sĩ Cường nghe thấy giọng Liên nói ngoài hành lang : ” Cô Hồng, Bác Sĩ đang đợi cô trong phòng khám, mời cô vào ”
- See more at: http://7truyen.net/co-y-ta-lien-va-bac-si-tinh-duc-mau-gai/#sthash.3b8hIHvE.dpuf

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Yêu râu xanh' mua thuốc tránh thai cho bé gái

Thực hiện hành vi đồi bại xong, sợ truyen dit nhau vip bé Huỳnh mang thai, Vũ ra tiệm thuốc tây mua một viên thuốc ngừa thai khẩn cấp Postinor về cho bé gái này uống. Nhiều lần hiếp dâm trên gác gỗ Nguyễn Hoàng Vũ (SN 1982, phường 10, quận Tân Bình, TP.HCM) sinh ra trong một gia đình khó khăn. Cha mẹ vất vả để cho hắn ăn học được bằng bạn bằng bè. Thế nhưng, hắn đua đòi, thích chơi hơn thích học nên chỉ mới học hết lớp năm đã nghỉ học. Cha mẹ hắn buồn lắm nhưng cũng không làm gì được. Nguyễn Hoàng Vũ tại phiên tòa sơ thẩm Lớn lên, Vũ long nhong với đám bạn ngoài đường. Khi mới 14 tuổi, hắn đã cùng một số người khác ra tù về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”. Lần phạm tội đó, hắn bị tuyên phạt 9 tháng tù giam. Ra tù, chân ướt chân ráo, Vũ lại càng buồn bã hơn vì bị mọi người xa lánh. Trong những ngày lang thang buồn bã, hắn làm quen được với Nguyễn Ngọc Huỳnh. Khoảng 15h ngày 15.3.2005, hắn đến nhà bà T. chơi, thấy không có người lớn ở nhà, gã trai mới lớn chợt nảy sinh ý định giở trò đồi bại với cô bé chỉ mới bước qua tuổi 12. Ngồi chơi được một lúc, Vũ rủ Huỳnh lên gác gỗ nói chuyện và rủ cháu Huỳnh hinh sex 2013 giao cấu. Thực hiện hành vi đồi bại xong, sợ bé Huỳnh mang thai, Vũ ra tiệm thuốc tây mua một viên thuốc ngừa thai khẩn cấp Postinor về cho bé gái này uống. Sáu ngày sau, khoảng 15h ngày 21.3.2005, Vũ lại tiếp tục đến thăm bà T. Thấy Vũ ở bên trong, Huỳnh cũng vào ngồi chơi, nói chuyện. Được một lúc, quen mùi, Vũ lại rủ Huỳnh lên gác gỗ nói chuyện. Cũng như lần trước, hai người tiếp tục thực hiện hành vi giao cấu với nhau. Tuy nhiên, lần này, có kinh nghiệm lần trước, bé Huỳnh tự ra quầy thuốc tây mua thuốc tránh thai để uống. Mọi chuyện chỉ vỡ lở khi mẹ của cô bé này phát hiện con gái có nhiều điều không bình thường. Gặng hỏi mãi, Huỳnh cũng thừa nhận toàn bộ mọi chuyện xảy ra. Mẹ Huỳnh liền đến cơ quan công an tố cáo hành vi của Vũ. Tại cơ quan công an, Huỳnh còn khai, hai người từng giao cấu hai lần khác tại nhà của bà T. nhưng không nhớ rõ tháng nào. Còn Vũ sau khi bị tố cáo đã "cao chạy xa bay". 7 năm sống lang thang, hắn lao vào con đường mua bán trái phép chất ma túy. Trong một lần đang bán thuốc phiện cho con nghiện, hắn bị công an bắt. Vào 26.7.2011, Vũ ra tòa và bị phạt 7 năm 3 tháng tù về tội mua bán trái phép chất ma túy. Trong thời gian Vũ ngồi tù, công an phát hiện ra hắn liên quan đến vụ án hiếp dâm bé Huỳnh cách đây 8 năm nên khôi phục điều tra. Kết thúc buồn Sáng 28.1.2013, TAND TP.HCM đã mở phiên tòa xét xử đối với Nguyễn Hoàng Vũ về tội hiếp dâm trẻ em. Trong phiên tòa, Vũ thừa nhận đã nhiều lần cùng nạn nhân quan hệ tình dục. Tuy nhiên, hắn cho biết, trong tất cả những lần này, không phải chính mình là người chủ động mà chính nạn nhân đã dụ dỗ. Mặc dù bị truy vấn nhiều lần nhưng Vũ vẫn chỉ có một câu trả lời duy nhất. Nỗi buồn trên khuôn mặt Vũ Đến tham dự phiên tòa, nạn nhân mặc một bộ áo quần thời trang, đầu nhuộm vàng. doc truyen sex Khi được mời lên hỏi, chị Huỳnh khẳng định, trước đây, mình bị Vũ dụ dỗ chứ không phải như lời bị cáo khai. Vũ cho biết, ngay lần đầu giao cấu với nạn nhân, hắn lo sợ vô cùng nên mới mua thuốc tránh thai cho Huỳnh uống. Trong thâm tâm hắn tự hứa với lòng sẽ không bao giờ thực hiện lần thứ hai. Tuy nhiên, sau đó, trong hoàn cảnh trống vắng, chỉ có hai người, hắn lại không kìm được lòng. Sau khi nghe tin gia đình Huỳnh tố cáo, Vũ quá sợ hãi nên đã trốn chạy. Hắn hy vọng, mình sẽ trốn được và không phải vào vòng lao lý. Tuy nhiên, do buôn bán ma túy nên hắn phải tra tay vào còng số tám. Cũng chính lúc này, tội hiếp dâm của hắn cũng khơi lại. Khi được nói lời sau cùng, Vũ hy vọng sẽ nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Đồng thời, hắn cũng gửi lời xin lỗi nạn nhân. Giờ nghị án kết thúc, HĐXX nhận thấy, hành vi của bị cáo không những gây tổn hại không tốt cho nạn nhân, để lại tiếng xấu cho gia đình bị hại. Không chỉ thế, khi bị phát hiện lại còn trốn chạy, nhân thân xấu… Vì những điều này, HĐXX tuyên phạt Vũ 14 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em”. Cộng với bản 7 năm 3 tháng tù giam đang thi hành, tổng hình phạt là 21 năm 3 tháng tù giam.

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

iPhone 5 là thiết bị công nghệ tốt nhất 2012

Tạp chí danh tiếng Time doc truyen sex moi vừa công bố danh sách 10 thiết bị công nghệ tốt nhất năm 2012 với iPhone 5 giữ ngôi vị số một. Danh sách do Time bình chọn còn có thêm vài sản phẩm khác của Apple song cũng có một vài bất ngờ. Tạp chí ca ngợi iPhone 5 “kết hợp phần cứng, phần mềm và dịch vụ chặt chẽ tới mức dường như xóa mờ mọi biên giới”. Không dừng lại ở đó, Time còn tán dương Apple không có đối thủ ngang hàng trên thị trường smartphone. Đứng ở vị trí thứ 6 là MacBook Pro 15 inch màn hình Retina. Đứng thứ 9 là Nest – bộ điều nhiệt thông minh do cựu nhân viên Apple Tony Fadell thiết kế. Thiết bị kết hợp tablet/laptop Surface RT của Microsoft cũng xuất hiện và đứng thứ 7. iPad Mini và iPad 3, iPad 4 đều không góp truyen sex nguoi lon mặt trong danh sách của Time. Dưới đây là 10 thiết bị công nghệ tốt nhất năm 2012 theo bình chọn của Time (theo thứ tự từ cao đến thấp): 1. iPhone 5 2. Máy chơi game Nintendo Wii U 3. Máy ảnh Sony Cyber-shot RX100 4. Máy tính giá rẻ Raspberry Pi Model B 5. Máy ảnh Lytro 6. Apple MacBook Pro màn hình Retina 7. Microsoft Surface Windows RT 8. Samsung Galaxy Note II 9. Bộ ổn nhiệt thông minh Nest 10. Tivi Simple.TV Đây là năm thứ hai iPhon doc truyen sex moi nhat e của Apple giành ngôi vị quán quân trong bảng xếp hạng của Time. Mẫu iPhone đời đầu năm 2007 cũng nhân được vinh dự này. Năm 2011, iPad 2 đứng đầu danh sách, iPhone 4S xếp thứ 4. Năm 2010, iPad thế hệ đầu xếp thứ nhất, còn iPhone 4 xếp thứ 6. Năm 2009, iPhone 3GS đứng hạng 4, còn năm 2008, iPhone 3G ở vị trí thứ 3.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

iPhone giá rẻ sẽ có thiết kế vỏ nhựa?

Theo thông tin trên Digitimes, Apple có thể sẽ cho ra phiên bản iPhone giá rẻ (99 - 149 USD) dùng loại truyen lam tinh hay vỏ nhựa thay vì kính hay kim loại. Vỏ nhựa kiểu iPhone 3GS sẽ trở lại? Sau thông tin cho rằng Apple sẽ có phiên bản iPhone giá rẻ trong năm nay, tin đồn từ các chuỗi cung ứng của Apple cho rằng hãng sẽ dùng loại vỏ nhựa giống như iPhone 3GS nhưng trong suốt phim sex đến mức có thể nhìn thấy các linh kiện bên trong. Mục đích của việc này là để tiết kiệm chi phí và do đó có thể giảm giá thành iPhone. Digitimes còn cho rằng, vỏ iPhone mới sẽ được gia công ngay tại Mỹ. Trước đó, hãng tin Bloomberg dẫn một nguồn tin từ Apple cho hay, Apple đang có kế hoạch bán ra phiên bản iPhone nhỏ hơn và rẻ hơn ngay trong năm nay nhắm đến các thị trường đang phát triển. Mức giá sẽ nằm trong khoảng 99 USD đến 149 USD và thời điểm ra mắt dự kiến là vào cuối năm 2013. Nhưng trong một cuộc phỏng truyen tranh 18+ vấn với báo chí Trung Quốc, đại diện Apple tuyên bố không có bất cứ phiên bản iPhone giá rẻ nào trong thời gian tới.

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Cuốc ruộng, đào được bình cổ nghìn tuổi

Đang cuốc đất để chuẩn bị vụ gieo sạ mới, anh Dương bỗng phát hiện hàng chục cổ vật có niên đại trên nghìn năm tuổi, truyen nung lon  nằm sâu dưới lớp đất khoảng 50cm.
Số bình gốm cổ mà anh Dương đào bới được.

Thông tin từ chính quyền xã Minh Châu, Triệu Sơn, Thanh Hóa cung cấp, anh Hà Xuân Dương (37 tuổi), trú ở xóm 2 vừa phát hiện hàng chục bình gốm cổ khi đi cuốc bờ ruộng để chuẩn bị mùa vụ mới. Theo anh Dương, ngày 30/12 khi anh đang cuốc đất trên thửa ruộng nhà mình, bỗng đầu cuốc của anh chạm phải miệng một chiếc bình gốm. Thấy vậy, anh Dương dùng cuốc đào bới xung quanh và phát hiện hàng chục chiếc bình lớn, nhỏ bao gồm cốc, bình củ đậu, bình gốm kẻ sọc caro, có chiếc được tráng men bóng còn khá nguyên vẹn. Những chiếc bình này nằm ở độ sâu khoảng 50cm.
Anh Dương bên những chiếc bình còn nguyên vẹn.

Theo nhiều người cao tuổi am hiểu về cổ vật trong xã thì những chiếc bình gốm này có niên đại trên 1 nghìn năm tuổi, từ thời Hán. Hiện số cổ vật trên vẫn được anh Dương cất giữ. Một số người ngỏ ý mua lại toàn bộ số cổ vật trên nhưng anh chưa có ý định bán.

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Ngọc nữ kiếm pháp

Thời gian qua mau, Tiểu Long Nữ ngày càng lớn thêm càng đẹp lộng lẩy. Nhan sắc nàng đầy quyến rủ, duyên dáng, từ thân mình tuyệt mỹ những đường cong gợi tình, đến nước da trắng mịn nhĩ tuyết khuôn mặt sáng rỡ, đôi mắt đen láy, đẹp vô ngần. cảmNăm ấy, Dưng Quá cũng được mười chín tuổi, hắn đã thành một thanh niên đẹp trai, thân hình cân đối, với những bắp thịt nẩy nở. Tuy nhiên Tiểu Long Nữ xem hắn như đứa con nít, nên không e ngại gì về vấn đề nam nữ gần nhau. Có nhiều lúc nàng tự nhiên cởi bỏ xiêm y trước mặt Dưng Quá, bình thãn xuống suối tắm rửa; còn hắn thì chỉ nhìn cái thân thể với những đường cong bốc lửa của nàng không có một chút phản ứng gì cả, phải chăng vì đã sống bên nhau từ lúc còn bé nên cả hai xem đó là chuyện bình thường. Một ngày kia, sau khi hai người đang tập luyện kiếm thuật trong căn nhà đá rộng lớn, Tiểu Long Nữ bỗng dừng kiếm, buồn rầu nói với Dưng Quá: - Mấy lúc này ta mắc phi một khuyết điểm lớn là tự phụ, xem thường võ thuật của phái Toàn-Chân biến hóa vô cùng, thật là kỳ diệu. Ngày nay phái này đã nổi danh đệ nhất thiên hạ, với "thất-tinh-bắc-đẩu-trận" uy trấn giang hồ. Dương Quá đáp: - Thưa cô Long! võ thuật Toàn-Chân phim sex hoc sinh hot nhat tuy cao siêu, nhưng Tổ sư bà bà đã nghiên cứu tìm cách khắc chế nó rồi, ta chỉ theo đó mà luyện tập, chắc chắn một thời gian ngắn cũng có kết qu mong muốn. Như thế dù võ thuật Toàn-Chân có cao cũng không vượt nổi võ công của phái Cổ-Mộ Tiểu Long Nữ đắng đo suy nghỉ: - Kể từ ngày mai ta cần luyện lại "Ngọc-nữ Tâm-kinh" để làm nền tãng vửng chắc cho "Ngọc Nử Kiếm Pháp" Ngày hôm sau, hai người đưa nhau đến gian phòng đá thứ hai, theo các hình ãnh ghi khắc sẵn trên đá để tự luyện. "Ngọc-Nữ-Tâm-Kinh" được ghi bằng hình chứ không bằng chử, nó trở thành thứ "Vô-Tự-Chân-Kinh"; và hình khắc trên vách đá lại không theo thứ tự vì tưng truyền khi tổ sư Lâm Triều Anh luyện công cảm thấy chỗ nào o diệu, cần thêm bớt trong phép luyện thì bà hoạ hình lại. Vì thế ít người có c duyên lãnh hội được ngoại trừ đệ tử chân truyền. Sau khi nhìn một đoạn hình khắc trên nóc trần nhà đá, Tiểu Long Nữ bỗng thở dài rồi lặng thinh chỉ lắc đầu không nói gì nữa. Liên tiếp mấy ngày sau nàng cũng chỉ giữ một thái độ yên lặng và sau cùng vẫn lắc đầu rồi thở dài mấy cái. Dưng Quá e ngại hỏi: - Thưa cô Long, đoạn này khó tập lắm sao? Tiểu Long Nữ nhìn Dưng Quá một chập rồi điềm nhiên nói: - Trước kia nghe Sĩ T° dạy ta phép "Ngọc-nữ Tâm-kinh" này phi có hai người cùng luyện tập một lúc. Ta những tưởng có thể cùng tập với mi nhưng đến nay mới biết không thể được. Dưng Quá hết sức kinh ngạc vội hỏi: - Tại sao vậy hở cô Long? Tiểu-long-Nữ ngập ngừng một chập rồi nói: - Nếu mi là gái thì mới được! Dưng Quá ngẩn ng một chập rồi tò mò hỏi: - Sao lại có việc phân biệt nam và nữ như thế? Hễ có đủ sức lực và có ý chí thì trai hay gái cũng có thể tập luyện được chứ!? Tiểu Long Nữ lắc đầu không đáp, một chập sau mới nói: - Không thể khác giống được! Mi cứ nhìn lên trần nhà đá thì tức khắc hiểu. Dưng Quá nhìn theo tay nàng chỉ, thấy trên mặt đá có những hình người khắc bằng mũi kiếm, c thy chừng mười hai người, mỗi người một kiểu, toàn là đàn bà lõa thể không mặc y phục. Bấy giờ Dưng Quá mới hiểu: - thưa sư phụ trong lúc luyện "Ngọc-Nữ-Tâm-kinh" không thể mặc y phục phi không? Tiểu Long Nữ đáp: - đúng như thế! Vì sư phụ ta có dặn dò kỷ càng là ''Khi luyện nội công sức nóng trong người bốc ra cần phi để cho nó tn thoát hết đi. Vì vậy lúc tập phi tìm ni khoáng đãng, không có ngời và không mặc quần áo. Nếu không, nhiệt khí uất tích sẽ nhiễm vào trong, nếu ít thì lâm trọng bệnh, nếu nhiều thì bị tẩu ho nhập ma". Dưng Quá thn nhiên nói: - Như thế thì ta không mặc quần áo tập luyện. Tiểu Long Nữ mắc cỡ đỏ mặt, nói: - Khi tập luyện phi truyền khí lực cho nhau, ta với mi nam nữ cách biệt, nếu không mặc quần áo ở trước mặt nhau thì còn ra thể thống gì nữa. Dưng Quá lắc đầu: - Nhưng giửa nam nử có gì khác nhau đâu?...củng có đầu mình và tứ chi ! Tiểu Long Nử cười ngất: - Khổ cho ngưi, thật là đồ ngốc!...ta nói là ....nói chuyện khác kìa!? Dưng Quá mở to mắt: - Ô! Bây giờ Quá nhi mới hiểu, chỉ vì bộ ngực cô Long to hn của Quá nhi!? Vừa nói hắn vừa nhìn chăm chăm vào đôi vú đang vung lên dưới lớp vi, rồi nghe một tiếng bốp đau nhói bên hông; Tiểu Long Nử dùng chưởng lực đánh bật hắn ra xa và quát lớn: - hổn láo! ai cho phép ngưi dùng những lời lẽ đó, nếu còn tái phạm ngưi sẽ mất mạng đó! Dưng Quá quờ quạng đứng dậy: - Quá nhi xin lỗi Cô Long!...chỉ vì Quá nhi muốn so sánh thôi mà... Long Nử đở lấy đệ tử: - thôi được ! đưa ta xem coi có nặng không? Dưng Quá từ từ cởi dây thắt lưng: - Quá nhi thấy nhức lắm! - ở đâu? - bên hông phi đó!.... - thì cởi ra, ta mới thấy chứ!!?? Lớp vi cuối cùng được ri xuống vắt quá rún cở một nắm tay, để lộ ra những thớt thịt cuồng cuộn của nửa phần da thịt trần trụi; hai cánh tay và lòng ngực vạm vở, từng múi thịt bụng ẩn hiện nhấp nhô theo nhịp thở, đẩy chiếc rún sâu lên xuống, hai múi c hai bên hông săn chắc ôm gọn lấy vùng bụng dưới, vài cọng gân xanh từ rún chạy mất hút vào lớp vãi y phục. Da hắn trắng mịn trn tru không có tới một cọng lông, dù ở ngay kẽ nách. Tới bây giờ Tiểu Long Nử mới biết mình lầm; Hắn không còn là con nít nửa, mà thể xác thật sự đã trở thành một thanh niên vạm vở và sung sức. Vậy mà từ trước đến giờ nàng vẩn thãn nhiên trần truồng tắm rửa trước mặt hắn: - thật là hồ đồ! - Cô Long nói gì vậy? - A không! Ta có nói gì đâu!..ấy chết, lại đây ta coi vết thưng như thế nào! - Quá nhi thấy đau ở chổ nầy nè! Vừa nói hắn vừa chỉ xuống dấu chưởng lực còn in đỏ ngay chổ nối bọng đái và chiếc chân bên mặt, hắn phi kéo lớp vi trịch sâu xuống dưới cho thấy rỏ Tiểu Long Nử lấy trong tay áo một lọ thuốc đưa cho Dưng Quá: - nè! Ngưi cầm lấy thoa vào chổ đó đi! - sao cô Long không thoa cho Quá nhi? - Ơ! Tại vì không được!... - tại sao không được? Lúc trước cô Long vẩn làm vậy mà? - lúc trước khác, bây giờ khác! - thôi Quá nhi biết rồi! Cô Long không còn thưng Quá nhi nửa rồi!? - được rồi đừng khóc....xích lại đây ta thoa cho ngưi! Rót thuốc vào lòng bàn tay, Nàng úp lên phần trên háng của Dưng Quá, xoa nhẹ lên xuống; một cm giác như điện giật chạy khắp c hai người, làm Dưng Quá hi thót bụng lại: - ấy da!...nhột quá!! - ngưi còn la nửa , ta không thoa đâu nhé! - nhột thiệt mà Sư phụ?! Dưng xem phim nguoi lon dit nhau Quá nhăn mặt. - im đi! Đây là lần đầu tiên, nàng tiếp xúc da thịt với một g con trai, tạo cho nàng cái cảm giác khó t. Mà lạ thật, lúc trước mổi khi nàng kỳ cọ tắm rửa cho hắn, đâu thấy gì đâu, sao bây giờ lại xao xuyến trong từng mng da thịt. Mãi suy nghỉ miên man bàn tay nàng đi sâu xuống dưới, chạm phi vùng lông non, hốt hoãng nàng rút mạnh tay ra: - thôi được rồi!..vào phòng nằm nghĩ đi, mai sẽ lành ngay! - cám n Cô Long! Nói đoạn hắn quay mặt lại bận y phục, để lộ tấm lưng trần rắng chắc, Tiểu Long Nử thấy rỏ hai lổ đồng tiền nhỏ như đầu ngón tay cái nằm giữa phần nối cột sống với vùng xưng chậu, Nàng thì thầm một mình: - lạ thật! đàn ông con trai mà da thịt mịn màng, nhẵn nhụi , không có tới một cọng lông nách! ...không biết cái chổ đó có....???!! Nghỉ tới đây, nàng thẹn đỏ mặt trở gót về phòng mình. Phàm trai mời sáu gái mời ba là đến tuổi dậy thì, cần phi giữ gìn khi tiếp xúc giao thiệp. Dưng Quá đ mười chín tuổi rồi nhưng bn chất hồn nhiên, hắn chưa hề biết gì về tình ái và chưa để ý đến vấn đề nam nữ. Thấy sư phụ nó đẹp đẻ tuyệt vời nó càng thấy vui mừng thích thú. Nhưng kể từ hôm qua, hắn cảm nhận một chút kỳ lạ trong thễ xác nóng bỏng của mình khi Sư phụ thoa thuốc trên vùng bụng dưới của hắn. Một cảm giác ngây ngất-đê mê chạy khắp c thể nhất là ở những vùng sinh dục. Hai đầu vú hắn săng cứng như cao su, hai bên nách ngứa ngáy, khu da non bên háng rĩ mồ hôi và nhất là khúc thịt ở giửa hai chân hắn như muốn nở dần ra, nếu Sư phụ của hắn không rút lẹ tay ra có lẽ cái khúc ấy đã dựng đứng lên rồi, và như vậy chỉ có nước độn thổ mất. Nằm gối đầu lên cách tay, tưởng tượng chuyện hôm qua, bổng thấy giật giật ni vùng hạ bộ,hắn ngó xuống dưới, khúc dưng cụ đang dựng đứng trong làn vi. Người hắn nóng rang như trong lò lữa. Hắn ngồi bật dậy cởi thật lẹ y phục rồi nhìn thân thể loã lồ của mình trước tấm gưng đồng, với khúc thịt giữa háng cứng như sắt, cái quy đầu đỏ ửng, tưởng chừng muốn xé rách lớp da bọc bên ngoài; thân thể hắn trắng tuốt-không lông với những bắp thịt sung mãn nổi cộm trên từng vùng da thịt, hai khối bắp thịt lớn nhất ở hai bên hông từ xưng sường lên tới nách nẩy nở nhiều nhất, tạo thành hình dáng chử V cân đối; bộ ngực như hai phiến đồng hình thang nối lại với nhau căng phòng rắn chắc, sáu múi c bắp nổi cuộn ở phần bụng chạy dài nối liền với mng bọng đái hình tam giác gợi dục, cục xưng ống chân nối với vùng xưng chậu bạnh ra tạo cho hai bên háng có lớp da non xanh-xanh điểm thêm vài cọng gân đang vào nhau trong gợi cảm, chỉ có một chút ít lông t phn phớt nằm gọn trên mu dưng vật; cặp đít diêu nhô to ra khiêu gợi. Hắn tiến về tấm gưng đồng rồi úp mình lên mặt gưng; chất lạnh của kim loại thấm vào da thịt, chỉ làm hắn nứng thêm mà thôi. Hắn thở dồn dập khi nhìn vào cái lổ sâu hút trên đầu dưng cụ đang rỉ r tiết đầy chất nhờn chạy dài xuống dịch hoàn; phãn xạ tự nhiên hắn gập người lên xuống như đang trong tư thế giao hoan. Dung vật hắn chà sát lên mặt gưng, làm từng đợt nước nhớt ọc ra ở chổ cọ sát. Hắn há môi táp lấy cái bóng phn chiếu của mình trong gưng như đang tưởng tượng là Tiểu Long Nử và mông thì vẩn nắc mạnh cho dưng vật chà sát ở giữa mu thịt của hắn và vùng nhầy nhụa nhớt của cái gưng như hai kẻ đang làm tình thật sự, trong miệng không ngớt gọi tên Tiểu Long Nử, mùi kích thích to ra từ hai nách hâm hấp mồ hôi; đượtruyen sex viet nam 2013 c một lát ngọc hành co thắc lại, hai bẹn háng rung mạnh, sáu múi bụng chuyển động, đầu dưng cụ nở thật lớn, hắn gào to rồi xuất tinh xối x lên cái gưng đồng, nhiều tia theo kẽ hở xịt mạnh ra ngoài dính đầy lên đùi Dưng Quá, hắn nắc nhẹ mấy cái nửa rồi bất động. Những luồng tinh khí trắng đục nóng hổi, ở chổ tiếp giáp dưng vật và gưng đồng, chãy như suối xuống đất; thỉnh thoãng vùng c đít ngay bẹn háng và hạ bộ vắc mạnh vài cái như muốn tống cho ra hết những tinh khí còn sót lại trong ống dẫn tinh, hắn ngẽo đầu qua một bên để tận hưởng.

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Tu nữ quỳnh mai

Lời tác giả: Truyện về một nữ tu bị bắt cóc và hành hạ, có ảnh hưởng liên quan đến đạo giáo, loạn luân, và bạo lực. Nếu bạn là không thích hợp với một trong ba điều nói trên, mong rằng các bạn đừng đọc, coi như là giúp đỡ tôi. Chân thành cám ơn. Nắng sao mà gắt thế, gần như đốt cháy cả da ăn cả thịt, ngay cả cái gió thổi cũng nóng hơn thường lệ so với mùa này năm ngoái. Ở vùng đất thượng tầng đây, ai cũng phải chịu vậy, không riêng gì nàng. Quỳnh Mai khệ nệ xách một thùng nước đã biến nhiệt thành ấm áp (do để ngoài nắng) đi thẳng vào hậu viện. Nàng lui cui tưới những đóa hoa hồng đã ủ rũ oằn cả cuống xuống trong chúng phát tội. Công việc này hầu như nàng hàng ngày trong suốt mấy tháng qua - một công việc mà đối với nàng chẳng ưa thích gì. Nhưng nếu không làm việc này thì biết làm việc gì đây. Ở đây chán chết đi được, không TV phim ảnh, không chợ búa ồn ào, không vui chơi cuối tuần, hoặc du ngoạn những buổi chiều khi hoàng hôn ngả màu ... Ngoài những buổi học giáo lý dài lê thê lết thết ra, đọc kinh là món ăn nhàm chán mà nàng phải ăn hàng ngày. Nàng không phải là người thích đọc kinh nhưng phải chịu thôi, ai ở đây cũng vậy không riêng gì nàng; Coi như đây cũng là niềm an ủi duy nhất của nàng suốt mấy tháng ngày qua. Nào là kinh sáng, kinh chiều, kinh tối kể cả kinh trước khi đi ngủ, hay kinh lúc thức dậy. Ngày nào cũng giống như ngày nào, như một cổ máy xoay đều không phân biệt nắng mưa, riết rồi Quỳnh Mai cảm giác mình như mình không phải là chính mình. Là một cái máy radio, đúng giờ thì phát thanh, hết giờ thì đi nghỉ. Cuộc sống cứ thế lại trôi qua như một dòng sông không có lưu triều, chỉ dậm chân tại chỗ. Tiếng la cáu gắt của Sơ già phó viện vọng ra từ phòng trong, giọng bà có vẻ đanh đá, "Mai à, tưới nhanh, mau dọn cơm cho các Thỉnh sinh khác, trời tối tới nơi rồi". Ở đây trưởng viện là cao nhất, kế đến là bà, vì trưởng viện bận rộn với nội vụ liên lạc hoặc họp mặt với các Dòng tu khác nên phó viện cai quản mọi thứ trong Tập viện. Ai ai trong viện cũng có vẻ không thích bà mấy chứ không riêng gì Quỳnh Mai, nhưng cũng nhờ bà mà trên dưới nề nếp quy luật trở nên rõ ràng. Kẻ bề dưới như nàng rất e nể sợ. Tiếng hối thúc của bà làm nàng thêm bứt rứt. Nàng cũng vất vả lắm chứ, nào có muốn bê trễ chuyện chi. Mồ hôi lấm tấm rịn lên trên trán nàng, thấm ra cả lưng đủ biết cái cực cộng cái nóng nó đang hoành hành nàng. Ngước mặt lên trời, tay quệt trán, nàng nheo mắt lại, đôi mắt nai của một người con gái mới lớn hồn nhiên; Nàng hít một hơi dài rồi thở phì ra hai bên cánh mũi. Ngán ngẫm quá! Nàng đáp lại vị Sơ già một cách có lệ: "Dạ, con làm nhanh!", rồi nàng thong thả tưới luôn thùng nước cuối cùng trước khi trở vào trong. Đã hơn hai năm rồi nàng được người nhà đưa đến Tập viện này để tu học làm Sơ, nàng chỉ vui được sáu tháng đầu vì sáu tháng này nàng được đi đây đi đó với viện trưởng, biết được cái này cái kia, ăn được trái kia trái nọ và thông hiểu chút ít ở các vùng nàng đi qua, công việc của nàng chỉ vỏn vẹn phụ bà khiêng xách những thứ cần thiết. Những ngày kế tiếp sau đó của nàng là những ngày chính thức nhập học. Cuộc sống kính cổng nghiêm khắc mà lúc nào cũng tiếng kinh cầu, lời giảng dạy, giáo điều, qui luật và qui luật đã làm nàng chán lên tới cổ. Biết sao, người ta nhận nàng vào đây cũng bởi gia đình nàng danh giá, có tiếng tăm, được cho là một gia đình liêm chính, đạo đức từ tâm, và người ta cho nàng là một nhân tuyển thích hợp cho đạo giáo sau này. Nào ai có ngờ rằng, đứa con của họ, đứa con của giáo xứ không phải là một người thực sự có Ơn gọi như người ta lầm tưởng. Đâu có ai ngờ rằng nàng đã bao lần muốn bỏ trốn đi nơi khác cho rãnh nợ, cho nhẹ cái thân, để sống như một người dân thường thoải mái tươi vui mà nàng vẫn hay ao ước, nhưng ao ước thì vẫn là ao ước không thể thực hiện được, nàng bây giờ là một kẻ tu hành xa lánh trần tục. Đành cam chịu thả đời lục bình của nàng trôi theo dòng sông chưa biết đi về đâu. Nàng tự tại với chức vụ của mình chỉ được hơn 1 năm, ý nghĩ xuất tu lại trở lại với nàng. Nhất là mỗi khi nàng được tin mấy đứa em họ và bà con láng giềng nối gót nhau lên xe hoa về nhà chồng. Nàng lại ray rức cho số phận của mình. Nhiều lúc nàng mạnh dạn định tỏ lòng mình ra cho viện trưởng hiểu, nhưng rồi nàng lại do dự khi thấy mặt của phó trưởng có vẻ hăm he thành kiến với nàng. Rồi lại thôi. Cam chịu tiếp. Nhưng không chừng ở lại đây, ở như vậy mà tốt cho nàng hơn. Giả dụ như nàng có dám thố lộ điều bí mật này ra, nếu như người ta đồng ý cho nàng xuất tu, thì nàng phải tính sao cho cuộc sống sau này. Bao năm học ở đây ngoài những môn Thần học, Giáo lý ra người ta chẳng dạy nàng một thứ nghề nào trong tay, thế thì lấy gì mà sống. Gặm đất ăn à ? Hoặc chẳng lẽ phải trở về gia đình để cầu xin ăn bám, hay cưới quách thằng nào có tiền cho xong đời con gái. Thế giới này phức tạp quá, chưa kể, gia đình nàng sẽ đối xử với nàng ra sao một khi họ đã quyết tâm ép nàng vào con đường làm tu nữ vì mỗi lý do tạo dựng danh giá cho họ... Nàng thật sự không hiểu rõ, con đường nàng đang đi là do Chúa chọn cho nàng, một ơn Kêu gọi nào đó người ta thường bảo với nàng hay chỉ là một ý tư riêng nào đó mà gia đình nàng và xã hội chọn cho nàng. Thiệt khổ sở ! Chưa tính, nếu lỡ các Sơ vì một lý do nào đó không cho nàng xuất tu thì nàng phải sống làm sao những ngày kế tiếp khi biết vết nhơ về nàng nàng đã hiện thân ràng ràng ra trước mắt họ; Có thể họ sẽ luôn "rình mò" mọi hành động của nàng từ đó trở về sau. Họ sẽ sợ nàng làm mất đi danh giá của Giáo hội, của Dòng tu! Nơi nàng sống là một quảng trường nhỏ có nhiều phòng học, còn gọi là "Nhà kín" dùng cho các tu nữ như nàng ở và học; họ còn gọi là "thỉnh sinh" sau ngày mãn khóa sẽ được làm Sơ. Nhà kín đó được xây cất từ lâu đời mà nàng không rõ là bao lâu vì trông nó rất cổ kính uy nghi, và đương nhiên là rất cũ kỷ. Chung quanh Nhà kín là các nhà lưu trú cho các học viên, và giành cho nữ tu tập hợp về gai xinh show hang từ các nơi khác, và một căn nhà nguyện bằng tranh nằm bên cạnh một ngọn đồi với những khu vườn cây ăn trái do các Sơ ở đây chịu khó trồng trọt. Cũng rõ là nơi đây rất ít cư dân; ngoài những thầy dòng và giáo sĩ , giáo dân sống gần đó thì chẳng có ai khác cả. Nhờ vậy mà ai nấy cũng thân quen nhau như một gia đình; hoặc như có bất kỳ ai khác vào viếng họ đều nhận ra ngay. Những người giảng huấn ở đây rất nghiêm khắc, họ gồm các nữ tu già truyền giáo Kinh thánh cho trường nữ. Họ còn gọi là các Sơ - Các Sơ "khắc khe" xấu xí nàng thường gọi họ như vậy mỗi khi nàng bị trách phạt, hay những khi nàng bị réo rắc hàng chuổi kinh lê thê lòng thòng mà nàng đã chán tới cổ - Họ là những người chỉ biết sống cho đạo, hy sinh gần cả cuộc đời này cho nhà thờ với các nổ lực truyền giáo, tạo dựng Dòng tu nữ cho lớn mạnh, nhất là tạo dựng những người như Quỳnh Mai đây. Nàng kính ngưỡng họ với sự hy sinh tận tụy đó, nhưng ghét họ đã kéo nàng đi chung một con tàu nàng không bao giờ muốn tham dự. Nhớ ngày xưa, Quỳnh Mai đư ợc tiếp nhận làm truyền đạo sinh, làm một nữ sinh từ một nơi xa tới xa đến. Nàng rất hồn nhiên nhí nhảnh, thường hai nô đùa và giễu cợt. Chính nàng cũng thật không ngờ là tánh tình con người quả có thể thay đổi theo hoàn cảnh. Nàng là một trong số những người đó. Thật đã có quá nhiều thử thách khó khăn đã xảy ra nơi này làm cho bao người thất bại trong ba năm học làm tu nữ, nếu như có qua được thời gian thử thách này họ còn phải thêm hai năm thực tập đi truyền giáo khắp nơi, cái đó mới là cái khổ, và khổ hơn hết vẫn là sau cuộc khi họ đã thành vị tu nữ chính thức thì họ sẽ "được" gởi đi các vùng sâu xa phục vụ việc truyền giáo cho nhiều người. Rồi cuộc sống sau đó sẽ đi về đâu, xứ nào hoặc một góc nhỏ xa xôi nào đó ít có bước chân người lai vãng. Nghĩ tới cuộc đời này của nàng phải gắn liền vùi trong Nhà kín và sau này đời nàng sẽ vất vưỡng nơi chốn nào, Quỳnh Mai ưu tư suy tưởng, nàng bắt đầu có những ích kỷ cá nhân, một điều tối kỵ trong quy luật làm tu nữ. Thầm nghĩ rằng : Với sắc đẹp này của nàng nếu ở ngoài đời chắc hẳn nàng cũng trở thành hạng trung lưu thượng lưu nào đó, hay là một hoa khôi của một tổ chức nào đó hoặc một diễn viên điện ảnh đủ chiếm cảm tình của mọi người, nàng có thể sẽ được một số chàng trai giàu có chức quyền đến quỵ lụy dưới chân nàng để van xin tình yêu. Còn bây giờ, sắc đẹp này để làm gì, thật hoang phí, khi sống trong một nơi hẻo lánh như thế này, hàng ngày phải đối mặt với những vị Sơ không lấy một nụ cười trên môi, sắc đẹp dù có theo năm tháng rồi sẽ phai như các cụ Sơ đây, nàng biết vậy, nhưng biết làm sao! Quả là cuộc sống ở đây của Quỳnh Mai chỉ là một nơi cực hình tạm bợ. Nàng biết một lúc nào đó nàng đợi một dịp thuận tiện nào đó, hoặc một cơ hội hiếm hoi nào đó, không biết đến bao giờ, để cho nàng vượt bỏ tất cả, trút bỏ tấm áo trắng tu nữ của nàng ra, để đón chào một cái thế giới bên ngoài thật mới mẽ sinh động, bởi chính nàng không hề muốn hiến dâng cuộc đời để đeo đuổi mục vụ cho một lý tưởng không phải của riêng nàng. Vức bỏ chiếc áo tu nữ cũng là để được tình yêu con người, tình yêu bình thường của trai gái mà nàng thường ao ước, chứ không phải tình yêu thương nhân loại của một vị chân tu đối với bá tánh. Nàng cũng ao ước được hưởng cái vật chất tầm thường mà bao cô gái có được. Một chiếc áo đẹp, một đôi giày mốt mới để sóng bước cùng người yêu, hoặc một chiếc xe đạp để chiều chiều nàng hóng gió trên con đường tráng nhựa thân quen, dưới hàng hoa Đào nở rộ... Hay những giây phút hẹn hò khi nghe lòng rộn rã trái tình yêu chớm nở ... Nói chung, nàng còn lẩn quẩn về những thú vui nhục dục trong tư tưởng khó mà chống chế được xác tín của nàng. Chỉ có nàng mới hiểu! Song, ba năm học đường dài đằng đẳng của nàng cũng lẳng lặng trôi qua. Bình dị, đơn sơn có thể gọi là tẻ nhạt, nhưng sống sót. Tồn tại. Nàng được giáo hội công nhận chính thức như một cái bằng người ta cấp cho sinh viên khi tốt nghiệp Đại học và nàng được Khấn dòng. Và được xứ lệnh gởi đi thực tập ở một vùng xa xôi mà ngay cả cái tên nàng cũng chưa nghe qua. Nàng biết sớm muộn gì cũng đến ngày này, cũng may là bao tháng qua nàng có chuẩn bị tâm lý trước. Thời gian đầu thật là khó khăn khi đối chọi với nhiều sự thiếu thốn, cơ cực. Ấy vậy mà nàng cũng vượt qua được cũng như bao lần gian lao nàng lướt đi trót lọt. Sự gian lao ấy đã không làm cho nàng chùn bước, trái lại đã tạo cho nàng một hình thái mới, cổ điển thướt tha, đoan trang kính ngưỡng, tôn sùng, với ít ra đám học sinh của nàng dạy Giáo lý. Nhờ họ mà đã giúp nàng vượt qua tất cả sự thiếu thốn trong cuộc đời của nàng, nụ cười của chúng, cái thơ ngây của chúng ... đã làm nàng sống lại với tuổi ấu thời, tô lên cái trần tục đủ màu sắc trước mắt nàng. Người con gái xinh đẹp ngày nào bây giờ còn đẹp hơn trong trang phục của một vị nữ tu hiền lành. Hiền hơn bao giờ hết từ trước đến nay, điềm đạm hơn, ăn nói từ tốn, bước đi chậm rãi ... Âu cũng là một niềm an ủi chứ! Mọi thứ có vẻ thay đổi hoàn toàn trên người nàng từ đây, chỉ ngoài một ước vọng bí mật cao xa nào đó mà đôi khi trống vắng cô độc nàng có nghĩ đến ... để rồi sám hối lần chuỗi ăn năn mấy ngày liền. Ôi, nàng đang kẹt giữa hai thái cực : thiên nhiên và hoàn hảo, nào ai có hiểu! Thắm thoát thì nàng đã trải qua gần hai năm thực tập. Chỉ còn vài tháng nữa thôi thì nàng chính thức trở thành một vị Sơ mẫu mực. Ngẫm nghĩ lại cuộc đời này không phải là chỉ có đường cùng. Người dân ở khu này rất tôn sùng nàng như một vị thánh. Nàng rất hãnh diện, cảm thấy mình được nâng cấp giữa những người bình dị. Có thức ăn nào ngon họ cũng nhớ tới nàng. Buổi tiệc nào làm sao thiếu vắng lời cầu kinh của nàng. Đám cưới nào chẳng có nàng đại diện hai bên. Thậm chí những việc quan trọng cần sự quyết định cao cả tối hậu của dân chúng miền này, đều do nàng lãnh sự. Người già thương nàng bởi sự hiếu đạo nhún nhường, người trẻ thương nàng bởi sự hài hòa nhã nhặn, con nít yêu nàng bởi sự hồn nhiên của nàng giống như chúng. Thế nhan sắc nàng không ảnh hưởng gì đến sự yêu thương của họ sao. Một sự sai lầm quá lớn đã xảy ra với nàng, dù sắc đẹp đó được mang trên thân thể của một vị nữ tu. Những kẻ có ý xấu xa với nàng không ít người nhưng thực sự dám hành động chỉ có một. Hắn đã chọn một ngày để bắt cóc nàng. Hôm đó như thường lệ, Quỳnh Mai mặc chiếc áo trắng Dòng tu nữ rảo bước trên con đường quen thuộc. Sau một chuyến diễn du để rao giảng cho giáo dân chúng miền xa trở về nàng có vẻ thắm mệt, nàng ngồi nghỉ lại bên góc cây ven đường, thình lình có một kẻ đeo mặt nạ lớn con xông ra tập kính nàng từ phía sau. Phản ứng đầu tiên của nàng là giật mình, hô to: "Chúa ơi!...", dây chuỗi trên tay nàng văng xa ... Nàng lồm cồm đứng dậy mới hay có người đang đeo mặt nạ định tấn công mình. Hắn là ai ? Nàng chưa biết. Tên kia không nói gì chỉ dạng hai tay ra chặn con đường trước mặt lại không cho nàng thoát qua. Không khó gì nữ tu Quỳnh Ha đoán ra tên hung đồ kia có ý làm xấu nên hắn mới dấu đi diện mạo, là cướp đường chăng hay một kẻ quen biết nào đó trong vùng này không muốn cho nàng biết mặt? - nàng thoáng nghĩ trong đầu, lýnh quýnh chưa biết phải làm sao phản kháng. Tuy không sợ lắm vì nàng không mang nhiều tiền trên người nhưng nghĩ đến chuyện hắn sẽ cướp thân nàng rùng mình lo sợ. Cả cuộc đời này của nàng chưa bao giờ nghĩ tới điều này cả. Đối diện với hiện thực oái oăm ở trước mắt, Quỳnh Mai luống cuống định tháo lui nhưng hai chân nàng như chôn chặt dưới đất. Nàng không kịp nói lên tiếng nào, miệng chỉ há hốc, mặt nhợt nhạt, chờ đợi phút giây kinh khủng kia sẽ đến với nàng bằng cách nào. Tên đeo mặt nạ hầu như có ý xấu này từ lâu nên hắn đã rình và đón Quỳnh Mai hơn 2 tiếng. Từ sau lùm cây, hắn nhảy bổ tới tập kích trên lưng Quỳnh Mai. Nghe động nàng giật mình nép sang mọt bên tránh né. Hắn ta vồ hụt nàng nhưng kịp thời quày người lại nắm lấy vạt áo nàng. Quỳnh Mai vọt người đứng dậy để chạy, nhưng vũ lực của một người khỏe hơn nàng gấp hai đã giựt vạt áo nàng lại. Vạt áo rách toạt. Bờ vai non trắng ngần của nàng lộ ra dưới cặp mắt háo hức của hắn. Quỳnh Mai bất truyen 18+ hot thần vung tay chống trả và lách mình thoát đi, nhưng so với sự nhanh nhẹn của tên cướp thì nàng chậm hơn nhiều. Nàng chỉ kịp la lên tiếng : Đừng! thì hai cổ tay của nàng bị mười ngón tay bấu chặt, bẻ oặt ra sau lưng. Tên cướp xắn tới đẩy sấp nàng về phía trước. Nàng chao đảo nhưng cố vùng vẫy để thoát khỏi hắn, song hắn đã ghì chặt ngang hông nàng, hai cánh tay hắn kẹp chặt hai lấy hai bên. Nàng hô hoán lên: Cứu tôi, có ai ... thì tiếng la dứt bẳn. Đôi môi nàng bị áp chặt bởi một sợi dây thừng tròng ngang miệng, nàng chỉ còn la những tiếng ú ớ trong cổ họng. Tứ chi nàng giẫy nẩy trên mặt đất. Hắn chống trả và chụp lấy đôi chân nàng lại. Nhanh như cắt, hắn tròng luôn sợi dây thừng còn dư quấn quanh cổ tay nàng, rồi vòng xuống cổ chân buộc gút luôn thể. Hành động của hắn nhanh vô cùng, một việc thành thạo theo cách trói bò ở dưới quê, rõ ràng hắn xuất thân từ vùng này. Mai chớp chớp đôi mắt. Nàng đã tỉnh giấc. Đây là đâu ? Nàng thấy mình mẩy rã rời, đau nhức. Trước mặt ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn cầy le lói. Một vệt sáng nhợt nhạt ở gần bên kia góc phòng. Nàng thấy vài nấc thang. Không khí nơi đây thật ngột ngạt ẩm thấp. Nàng thấy hơi lạnh dưới lưng và ngứa ngáy khó chịu, đưa tay xuống định gãy mới hay cả hai đã bị trói, kể cả chân. Bốn đầu dây được ai móc vào bốn vách tường. Người nào đã trói nàng ở đây, nàng mơ mơ màng màng nhớ lại đã vật lộn với tên đeo mặt nạ và nàng không còn nhớ gì sau đó nữa. Nghe tiếng lách cách của dây xích, nàng giật mình hoảng sợ. Chúa ơi! Hắn bắt mình vô đây để làm gì. Tối quá! Mình đã ngất xỉu bao lâu rồi. Trời bên ngoài chắc có lẽ đã tối. Nàng cố gắng gượng dậy, vừa lạnh vừa đói. Từ sáng tới giờ nàng chưa có hột cơm nào trong bụng, cũng bởi đi cho kịp buổi rao giảng sáng nay. Nhờ vậy mà nàng quên đi cái sợ trong chốc lát. - Có ai ở đây không ? Bắt tôi để làm gì ? - Nàng thử gọi. Không có tiếng trả lời. - Có ai không! Làm ơn ... - Nàng gọi lớn hơn. Vẫn không một ai trả lời nàng. Nàng giật dây cho bốn cái xiềng sắt khua nhau leng keng. Càng lúc càng mạnh. Mười phút trôi qua, vẫn không một động tịnh ngoài những tiếng nàng làm ra và tiếng gió thổi phù phù thông qua từ vệt sáng. Nàng hơi hoang mang, biết là sớm muộn gì kẻ xấu cũng lộ mặt. Nhưng trong tình cảnh này 1 phút cũng dài hơn 1 ngày. Nàng quỳ xuống, nhớ tới lời Kinh. Nàng lẫm nhẫm đọc. Nhờ vậy mà nàng bớt thấy đói. Nàng đọc kinh không biết bao lâu, mệt lã nàng thiếp đi. Tiếng lách cách của chìa khóa cửa làm nàng tỉnh lại. Lờ mờ trước mặt vẫn là vệt sáng của cây nến. Cửa mở. Nàng trông thấy đôi chân trần hướng về phía bước tới. Nàng từ từ ngước lên. Khuôn mặt nàng chẳng bao giờ muốn thấy xuất hiện trước mắt nàng. Tên mặt nạ giơ ngọn đèn dầu lên cao để soi mặt nàng. Qua ánh sáng yếu ớt đó, nàng thấy ánh mắt hắn long lanh khác lạ. Trên môi hắn không một nụ cười, bằng phẳng, lạnh lùng. - Anh là ai ? Bắt tôi để làm gì ? Tôi không có tiền! Tôi là người tu - Nàng cố tình nhỏ nhẹ với, cuối câu nàng nhấn mạnh hai chữ "người tu" cốt để cho hắn thấy sai mà tha cho nàng. Hắn không trả lời nàng. Giờ cao ngọn đèn để soi cả người nàng rồi quay mặt bỏ đi . - Anh! Anh! Ông! Ông ... làm ơn trở lại ..., bắt tôi làm gì ... tôi không có gì hết ... thả tôi ra đi ... Tiếng cửa đóng sầm lại cắt ngang câu nói của Quỳnh Mai. Nàng sụp người xuống, thừ người vẻ thất vọng. Cái đói làm nàng bức rức nhưng cái tù túng bởi bốn sợi dây trói ở cùm tay chân làm nàng càng khó chịu hơn. Tên cướp lại lẳng lặng bỏ đi, vậy là ý gì ? Hắn muốn đánh đòn tâm lý với nàng chăng ? Tại sao hắn không thực hiện ý đồ mà hắn bắt nàng tới đây ngay. Nhốt nàng ở đây có lợi lộc gì cho hắn ? Để hãm hiếp ư ? Nghĩ tới đây, Quỳnh Mai không khỏi rùng mình. Nàng cố suy nghĩ cho ra chuyện, ra lẽ, nhưng đầu óc nàng trống rỗng, kể cả cái bao tử của nàng cũng thế. Cơn đói đang hành hạ nàng. Nàng phải tìm chuyện để làm, sao cho xao lãn cơn đói. Nàng bắt đầu quan sát thật kỹ chung quanh. Căn phòng cao chỉ chừng 2 mét, rộng và dài khoảng 5 mét. Tối. Tường được trát bằng đất sét không sơn phết nên càng tối. Ngoài một cái bàn, hai cái ghế và cái giường cây nàng đang ngồi chẳng có vật dụng gì khác. Đây là căn hầm đúng hơn là một cái phòng. Ngay cả cánh cửa chỉ là một tấm ván kéo qua và dùng dây xích khóa lại. Mười lăm phút trôi qua chống chế với cơn đói mà nàng tưởng dài hơn cả tháng. Nàng nằm dài ra giường, miên tưởng tới chuyện ngày mai, chuyện của tuần sau, và tháng tới. Còn bao nhiêu chuyện cần nàng làm. Bây giờ lại nằm đâỵ Sao cho kịp. Bọn học sinh còn phải trả bài Giáo lý sáng mai nữa, nàng hứa sẽ dẫn chúng đi chơi suối tháng tới, còn gia đình anh Năm có người vợ tàn tật nàng hứa tiếp tay anh gặt lúa cho mùa này. Vụ đám cưới của con ông Sáu nàng còn phải lo ... Bao nhiêu chuyện ... Nàng thiếp đi trong cơn đói ... Tỉnh dậy nàng thấy mắc tiểu khôn cùng. Nhìn quanh chẳng thấy nhà tắm nào, vậy thì tiểu nơi đâu, chẳng lẽ mình phải đi đại ngay tại giường này. Không thể nào! Từ nhỏ tới lớn mình sinh trong một gia đình đàng hoàng lễ nghĩa, làm chuyện "đi" bậy này kỳ chết được. Nhưng nếu không làm chắc chịu không thấu đâu. Nghĩ đoạn, Quỳnh Mai ngồi dậy, bước xuống giường. Sợi dây xích còng vào tứ chi nàng chỉ cho phép nàng đi được hơn hai bước. Nàng ngồi xuống, tìm vào nơi khuất ánh sáng và từ từ trút bỏ chiếc quần trắng ra. Đang giữa chừng thì nàng nghe tiếng lách cách của chìa khóa tra vào ổ. Nàng hoảng hốt nín lại, vội vả kéo quần lên, ngồi trở lại giường. Tên đeo mặt nạ xuất hiện nơi ngạch cửa với hai tay xách hai bên. Một cái như là cái bô dùng cho việc vệ sinh. Một cái dĩa và một cái l y dùng cho cơm nước. Hắn đưa nàng một cái dĩa và ly nước còn cái bô hắn đút dưới đít giường. Hắn hất tay ra hiệu bảo nàng ăn. Dường như hắn không muốn nói chuyện, có lẽ sợ nàng nhận ra giọng của hắn. Vì quá đói, nàng đưa tay đón lấy. Hắn bước lui hai bước, ngồi lên ghế quan sát nàng. Nàng nhìn hắn do dự chưa muốn ăn. Rồi nghĩ sao đó, nàng lại đưa lên miệng ăn. Chẳng biết gì quá đói hay vì đồ ăn hắn nấu cũng không tệ nên nàng ăn ngấu nghiến. Chỉ một thoáng thôi thì hết. Ăn xong, nàng đặt dĩa xuống giường. Bưng ly nước uống một nửa. Hắn từ từ đứng dậy, bước tới hai bước, cằm lấy dĩa và quay mặt bỏ đi. Quỳnh Mai nhìn theo, bất giác nàng phải thốt lên để mong hắn trở lại: - Xin lỗi anh... Cám ơn anh. Thức ăn ngon lắm. Hắn không màng quay lưng lại, chỉ khẻ gật đầu, rồi bước đi. - Cho tôi hỏi anh tên chi. Tôi tên Quỳnh Mai. Tôi đến đây hơn nửa năm rồi. Anh biết tôi chứ. Hắn vẫn không trả lời. Chỉ khẻ gật đầu, rồi khép cửa lại. Quỳnh Mai có thể nghe được tiếng bước chân của hắn trên các nấc thang. Hắn đi rồi, nàng trở lại với sự trầm tư suy nghĩ. Hắn thực sự là ai ? Là người mình quen biết ? Tướng hắn cao lớn vạm vỡ, trong làng này không biết có bao nhiêu người ? Nàng biết được con ông chín Phùng cũng cao lớn đô con, nhưng tàn tật ở đôi chân. Hắn thì đi đứng rất vững vàng. Còn bác sáu Thạch Công người Campuchia làm thuê cấy lúa cũng cao lớn, nhưng nước da của bác đen đúa. Hắn có nước da trắng hơn. Vậy thì hắn là ai ? Một trong những con chiên đến nghe nàng rao giảng, hay là một trong những phụ huynh của đám trẻ nàng dạy giáo lý. Là ai đây ? Mặc kệ là ai , chỉ biết hắn có đồ gì đó thật xấu xa mà nàng chưa biết được. Quỳnh Mai thiếp đi trong triền miên suy nghĩ. Trong giấc mơ nàng thấy viện trưởng trách móc nàng không giữ gìn ý tứ để xa vào cạm bẫy, nàng thấy viện phó quở phạt nàng không cho nàng tắm mấy ngày, đó cũng là một cực hình đối với nàng. Rồi nàng mơ thấy ba má nàng chửi mắng nàng làm cho họ mất đi danh giá, và cuối cùng nàng mơ thấy mình bị hãm hiếp. Nàng tỉnh dậy thì trời hãy còn tối, vệt sáng bên kia góc phòng báo cho nàng biết vậy. Còn sớm, nhưng nàng không muốn ngủ lại vì sợ sẽ gặp lại ác mộng. Nàng chợt nhớ tới xâu chuỗi định lần chuỗi cầu kinh nhưng nàng phát hiện ra nó đã không còn trên mình nàng. Tiếng gà gáy làm nàng choàng tỉnh. Thì ra nàng đã thiếp đi trở lại. Nàng loay hoay trên giường chẳng biết làm gì. Nàng thấy nửa ly nước còn để đầu giường, nàng bưng lên xúc miệng, còn một ít nàng rửa mặt. Xong xuôi nàng thấy buồn tiểu, bước xuống giường nàng tìm ra cái bô hắn để dưới đít giường. Nàng cẩn thận ngồi lên đó. Tiếng róc rách của dòng nước vỗ vào thành kim loại của cái bô làm nàng phát ngượng. Nàng cố nịn nó lại và nhả nó ra từ từ. Nàng chợt thở dài chán ngán: Tưởng đâu cái khổ đã dứt nào lại gặp cái khổ hơn! Tiếng lách cách của truyen sex hay nhat chìa khóa tra vào ổ. Nàng biết hắn trở lại. Nàng ngồi lên ngay ngắn. Hắn bước vào với hai tay xách hai bên. Vẫn thức ăn và những vật dụng vệ sinh. Vẫn cái mặt nạ trên mặt hắn. Bước tới đưa nàng thức ăn sáng, hắn lấy đi cái bô để ở đít giường, rồi mang ra đặt ở ngạch cửa. Hắn trở lại thổi tắt đèn. Ánh sáng hắt qua từ lỗ trống trên tường và từ cửa ra vào đủ thấy mọi vật trong căn phòng nhỏ. Nàng bưng dĩa thức ăn, ăn đại, cũng chẳng cần chào hỏi hắn làm gì, hắn có thèm trả lời đâu mà hỏi. Nàng ăn trong khi hắn ngồi đó quan sát nàng. Nàng thấy hơi ngại khi có người cứ chăm mẵm vào người nàng. Nàng nhìn lại thân thể, mới hay một vạt áo của nàng xệ qua một bên làm bộ ngực trần trắng nõn lộ ra, kết quả của cuộc dằn co ngày hôm qua. Vội vàng nàng co rúm người lại, đặt dĩa cơm xuống, và đưa tay kéo lại vạt áo. Hắn thấy hết tất cả nhưng vẫn không lên tiếng. Đoạn thì hắn bước tới bên giường, nàng sợ hãi lùi vào sát đuôi giường. Hắn đưa tay xoè ra tới phía nàng, nàng nhìn hắn lưỡng lự. Hắn chồm lên. Nàng vọt lên tiếng: - Anh muốn gì ? Hắn khựng lại vì tiếng của nàng có vẻ đanh đá. Song, hắn lại chồm lên tiếp, ngồi lên đầu giường. Hắn nhìn nàng hơn một phút. Quỳnh Mai thấy hơi khiếp sợ trước sự vạm vỡ của hắn. Nàng co ro sát xuống giường, hai tay quàng chặt lấy ngực. Hắn từ từ tiến lên. Nàng la toáng lên: - Anh làm gì ? Không sợ xuống hỏa ngục hay sao ? Hắn cười nhẹ, cái cười nhếch môi, làm như hắn không bao giờ tin chuyện ấy. Hắn tiếp tục dấn thân tới sát bên nàng. Nàng vội nhổm dậy tránh né, và bước xuống giường. - Đụng tới tôi, anh mang tội chết. Hắn ngồi thụn xuống. Hắn có vẻ rất kiên nhẫn với phản ứng của nàng. Rồi bất thần hắn phóng tới ôm chặt lấy nàng, hắn hôn xối xả lên mặt nàng. Quỳnh Mai chống trả quyết liệt, nhưng cơ hồ không làm gì hắn được. Nàng chỉ hô toáng lên: - Anh hãm hiếp tôi, tôi chỉ có đường cắn lưỡi! Chợt hắn ngưng lại. Buông nàng ra, hắn nhìn nàng. Dường như hắn sợ nàng tự tử. Hắn lui trở lại, rồi quay lưng trở đi không quên mang luôn cái bô để sẵn ngay ngạch cửa. Hắn trở lại 5 phút sau, để cho nàng thêm một xô nước, rồi quay đi ngay. Nàng nhìn theo hắn, cảm giác trộn rộn. Nhớ tới nụ hôn cuồng bạo của hắn nàng sững sờ. Đưa ngón tay lên môi, nàng cắn nhẹ và gầm mặt xuống đăm chiêu. Lát sau, nàng hối hả đọc kinh xám hối không ngừng ... Trưa đó, khí hậu nóng bức, nóng khủng khiếp, gấp đôi cái nóng thường ngày trên đó. Mồ hôi nàng vã ra đầy lưng. Nhìn thấy xô nước mát nàng thèm được tắm hết biết. Nhưng lỡ hắn vào đây, thấy nàng lõa thể sẽ không kềm được dục vọng lại hại đến cho nàng. Hai mươi phút tranh đấu với tư tưởng, nàng chịu thua, nhất định phải tắm chứ không thể để dơ dáy thế này được. Thà nhịn đói chứ nàng không thể nhịn tắm. Thế là nàng nhanh nhẩu trút hết áo quần, xếp gọn gẽ trên giường, rồi ngồi thụp xuống cạnh giường. Nàng đưa đôi tay bụp những ngụm nước và phát lên mặt. Nước giếng mát rượi làm nàng thấy khoan khoái dễ chịu. Nàng cẩn thận tắm rửa thân thể. Phải nói nàng rất khéo léo xử dụng một xô nước nhỏ nhắn kia để tắm cả thân người. Tắm táp xong, nàng mặc áo trở lại. Tiếng lách cách của chìa khóa tra vào ổ làm nàng giật mình. Nàng vẫn chưa quen với âm thanh đó. Hắn bước vào với những dụng cụ cần thiết như bàn chải đánh răng, lược chải đầu, kiếng soi mặt, khău lau và một cái mền trên tay, vậy là nàng biết nàng phải xử dụng nó cho đêm nay và những đêm về sau. Hắn quay lưng đi ngay. Nàng nhìn theo ngớ ngẫn. Lát sau hắn trở lại với hai thùng nước lớn hai bên. Hắn cứ đi lên đi đi xuống vác hết thứ này đến thứ kia chất ngổn ngang trong căn phòng này. Nhìn thấy hắn, nàng thểu não trong lòng, có lẽ hắn định nhốt nàng dài hạn ở đây. Hắn vẫn không nói tiếng nào, lui cui đóng đinh hình như đang làm một cái gì đó. Nàng chợt hỏi: - Anh định làm cái gì vậy ?